Thời học sinh có lẽ luôn là kỷ niệm đẹp nhất trong lòng mỗi người, bởi cái thời ấy hồn nhiên, ngây thơ và trong sáng lắm!
Nhìn những chùm hoa phượng rực cháy, bất chợt nhớ lại thời học sinh của mình, nhớ rằng mình đã đi qua những chặng đường đẹp nhất, để vững tin bước tiếp tục bước đi trên con đường mình đã chọn, mở cánh cửa vào tương lai. Như một câu nói đã chỉ rằng: “Dòng sông thời gian quả như đang chảy về biển cả, cuối cùng tất cả chúng ta đều phải có những bước đi riêng, không có một bến cảng nào là dừng lại mãi mãi, chia tay hôm nay là để cho chúng ta đi tới những tương lai tốt đẹp hơn”. Ta sẽ tiếc lắm, không chỉ là gương mặt thầy cô, những người trao cho ta kiến thức, không chỉ là những người bạn, những người đã sát cánh bên ta suốt từng ấy thời gian, ta còn tiếc cả thời thanh xuân của ta nữa, thanh xuân đã mang đi những gì và níu lại những gì, giờ còn lại là những cảm động nằm trong mỗi trái tim mọi người… Đứng trước ngưỡng cửa của cuộc sống, ta sẽ luôn thầm chúc những điều tốt đẹp nhất cho nhau.
Trong không khí nghẹn ngào ấy, chắc hẳn với mỗi học viên đang học tập tại ASV school ai cũng có nhưng cảm xúc của riêng mình. Và đây là một tình cảm của một học viên gửi tới ASV school:
“Với em trường như là một ngôi nhà thứ hai của mình. Nơi ôm ấp bao kỉ niệm.
Khi tới trường ASV. Ngôi trường thì không to nhưng đẹp và gọn gàng. Học sinh lúc đó cũng không nhiều và khi e tới đây em mới biết được cô Phương giáo viên và anh An là quản sinh. Trường khi đó chưa có nhà ăn nên em và mọi người phải ăn cơm hộp. Điều này tuy không có gì to tát nhưng với một đứa mới xa gia đình lần đầu như em thì thật khó nói. Cuộc sống tại trường những ngày đầu hơi cô đơn và buồn tẻ. Phòng ở của em cũng chỉ có ba người.
Nhưng chỉ vài tuần sau đó. Ngôi trường như được khoác lên chiếc áo mới. Các bạn đến đông vui hơn, giáo viên tới nhiều hơn. Cuộc sống dần nhộn nhịp và thú vị. Các bạn đoàn kết và vui lắm, chúng em cũng được tự làm mọi thứ, tuy cuộc sống cũng có những giận hờn nho nhỏ nhưng đó là như là bài học kinh nghiệm cho bản thân. Giáo viên mới, cách dạy của thầy cô thật thú vị và sâu sắc. Những tiết học không còn nhàm chán nữa. Ngôi trường dần thay đổi, từ việc sinh hoạt học tập đang dần hoàn thiện hơn, hiện đại và đầy đủ, giúp cho tinh thần mọi người thoải mái và yên tâm học tập. Không chỉ vậy thầy cô cùng các giáo viên khác như những người cha, người mẹ thứ hai, quan tâm săn sóc, hỏi thăm chúng em mỗi ngày. Trái tim mọi người họ sinh nơi đây như ấm áp lên và yêu thương, đoàn kết hơn. Em được học tiếng Nhật, học được cách tự lập, học được cách quan hệ giữa mọi người. đặc biệt là tình bạn, tình thầy trò, kỉ niệm thân thương.
Em cũng rất thích các buổi ngoại khóa mà trường tổ chức. Tuy chỉ gần ba tháng thôi nhưng em được tham gia rất nhiều các hoạt động thú vị đó. Em thầm nghĩ thật may mắn khi được học tập tại trường.
Hy vọng trường mãi đầy yêu thương và kỉ niệm như thế, Trường sẽ ngày một thay đổi hơn, học sinh sẽ đông hơn, bài học ngày càng thú vị hơn. Nhưng em tin rằng mỗi học sinh nơi đây đều yêu thương trường với tình cảm chân thành nhất.”